Thuở nhỏ ở chung nhà với nội, ngoại, bao nhiêu hư đốn đều giấu nhẹm. Đến khi lớn khôn, rời đi một bước, lần lữa chuyện người chuyện mình. Nội ngoại rồi cũng không chờ được. Ngày nằm xuống người hỏi sao lâu, người nắm tay anh T. tưởng đã về.
Bạn nhắc bao nhiêu việc dở dang phải làm, thấy mươi năm như cái cựa mình trong giấc. Thả gươm xuống lòng sông vớt trăng như Lý Bạch, vui với ảo ảnh dị thường kia biết đâu là diễm phúc? Đọc Bác sĩ Zhivago không nhớ gì, ngoài cảnh cậu bé Yuri đứng bên trong cửa sổ nhìn ra ngoài khu vườn đang bão tuyết. Có khi một khoảnh khắc là nửa đời người, nửa còn lại là những tháng năm chồng chất.
Lại nghĩ về “tri nhận”. Thế giới là thế giới nào?
Lật The Collected Songs of Cold Mountain (Hàn Sơn Thi Tập), gặp mấy dòng:
This rare and heavenly creature
alone without a peer
look and it’s not there
it comes and goes but not through doors
it fits inside a square – inch
it spreads in all directions
unless you acknowledge it
you’ll meet but never know
(Red Pine translated)
Những bất ngờ đến như không, lòng chưa kịp hoài nghi mà đã thanh thản.
Mưa suốt buổi sáng trên bãi cỏ lất phất. Sau bãi cỏ là con lộ và cánh rừng. Muốn nhớ một câu thơ nhiều hơi hướm cũ nhưng đầu óc rỗng không.
Bật ngọn đèn bàn, viết vẩn vơ vài hàng vô nghĩa. Xếp lại giấy tờ mới hay tấm bưu thiếp vừa nhận đã cong một góc nhỏ. Không biết trước hay sau. Cũng chẳng hiểu tại sao. Đem để tạm bên tấm hình cắt được từ báo lúc 20.
Cầm ly cà phê bước sang nhìn nắng nhạt đã biết chiều. Dưới nhà có người khép cửa.
Ngô đồng nhất diệp lạc
Bài này có ưu điểm là dễ hiểu hơn các bài trước :D
Trả lờiXóaNghĩa bóng thôi chứ. Hay nghĩa đen, liên quan tới một ai đó sắp gặp mà không gặp được? Nhưng gặp hay không, đều hàm chứa sự thanh thản trong lòng. Không buồn!
Trả lờiXóaRất chi (tri chi tri) là tâm trạng à nha. Hôm nay mid-autumn, trăng miền Đông có lơ lửng bằng trăng miền Tây? Cái câu bác nhớ không ra có phải câu này không: Đêm nay trăng sáng như gương/Bác Hồ ngắm cảnh gặm xương nhi đồng?
Trả lờiXóaĐêm nay trung thu, Đông Mỹ có khi là đêm ba mươi.
Trả lờiXóaTrăng người ta nhìn thấy có thể là trăng ta không nhìn thấy.
Cái câu của bạn Nhị Linh lúc nãy mình cũng nhớ ra, mà sao mình lại nhớ thành Đêm nay trăng sáng như gương/Ta nằm ta nhớ ta thương Bác Hồ :-? :-? Vậy là sao, vậy là nhiều năm trôi qua, bác Hồ không thương ta nữa (hoặc ta nhận ra là bác Hồ chưa bao giờ thương hết) mà ta quay sang thương Bác Hồ hở? Cái stream of conscience này thiệt kỳ quá đi.
Thiên hạ cộng tri thu, mà có khi mình không tri gì hết. Vì mình đi ngủ trưa đây.
Ưu điểm là không những dễ hiểu mà còn rất chi là... rất có gì! Phát huy nhá. :))
Trả lờiXóaMình cũng đồng ý với anh Linh, đọc xong thì bàng hoàng vì nó (có vẻ) dễ hiểu hơn mấy lần trước. Xong mình cũng đồng ý với bạn today20 luôn là ngày nay thì mình thương Bác Hồ lắm í, trăm thứ tội người ta chỉ đổ cho người đã khuất núi mà thôi.
Trả lờiXóaĐêm nay trăng tròn, mình tiếp tục vòng tuần hoàn 2 phim Mỹ, 2 bài tests, 50 trang truyện tiếng Anh của mình (trong thời kỳ thoái hóa này). Không thấy cái gì đã qua là ghê gớm cả, cũng chẳng thấy cái gì đang tới là gớm ghê chi.
Lần này bạn KV viết dễ hiểu đến bàng hòang, lo quá :)
Trả lờiXóaMình cũng như Today20 và Nam Giang, thực sự thấy chạnh lòng với cái câu của bạn Nhị Linh đấy.
@All: Không có gì. :)
Trả lờiXóaVầng, thế chắc là chưa phải hai câu bạn KV đánh rơi đâu mất. Hay có phải là hai câu này: Đêm nay trăng sáng như gương/Bác Hồ ngồi hát cải lương vài bài?
Trả lờiXóaKhông cần biết có hiểu đúng điều cần hiểu không, điều quan trọng là đọc xong chợt thấy thanh thản...
Trả lờiXóa"Những bất ngờ đến như không, lòng chưa kịp hoài nghi mà đã thanh thản"...
Hay, nhẹ nhàng và dễ hiểu :))
Trả lờiXóaĐồng ý với ý kiến a Linh !:D
Trả lờiXóaKỳ lạ quá! Tớ ngạc nhiên khi hầu hết các comment trên entry này đều kêu là "dễ hiểu"...Chắc bạn KV hay viết khó hiểu quá để mọi người khó chịu à?
Trả lờiXóaÝ tớ là: Cần quái gì phải hiểu...nó là thế nào thì nó vẫn cứ là thế ấy.