22.4.08

    Văn Vặt: Bi Kịch Của Chính Ta

    Trạnh thương cô Kiều như đời dân tộc
    Sắc tài sao mà lại lắm truân chuyên

    Chế Lan Viên

    Nhân diện bất tri hà xứ khứ
    Đào hoa y cựu tiếu Đông phong

    Thôi H


    Dạo này đưng đứng tuổi rồi nên tinh nhảm cứ chực phát tiết ra ngoài hay sao? Nghĩ toàn chuyện vớ vẩn nhạt nhẽo. Không phải ta làm gì cho hết nửa đời sau nhé (Đừng có mơ, đã làm gì ai đâu?)

    Hôm nay đang ngồi quậy nồi cám heo cho má, tự dưng nhớ về Đào hoa Vặt hội lại bẽn lẽn ngó quanh quất rồi cười một mình. May hoa đào là giống vô tình chứ cái đà thuận tay vặt (trụi) bừa bãi của các nàng thế này, nhỡ may…có mà chết người ta à? Lo sợ xa xôi xong, nhấp môi cám cảnh lấy lại tinh thần, nghĩ ra bài này của Lê Đạt:

    Anh rừng anh hái hoa
    Hoa lúm hoa bông thắm
    Hoa bông môi thật hồng

    Em đùa em lấy chồng
    Hoa cho bông chết đắng

    Anh lòng anh hái hoa
    Hoa hái hoa bông thắm
    Hoa bông hoa rõ hồng
    Hoa hồng bông hồng bông
    (Hái Hoa)

    Lê Đạt làm thơ không suy tưởng nhiều như họ Chế, cũng không tâm sự như họ Thôi. Cái giống là ở chỗ lần không ra gốc ngọn: Số phận một dân tộc, chữ nghĩa, và nàng thơ. Chế Lan Viên thấy cái bóng dân tộc qua một cave; Lê Đạt thấy bóng chữ qua một cơn động nghĩa (Chiều Âu Lâu bóng chữ động chân cầu); Thôi Hộ thấy bóng nàng thơ qua nụ hoa một chùm lơ phơ.

    Chợt nghĩ nếu sống vào thời này, đi Vặt hội ở Hà Nội thì chàng Đường sinh làm thơ ra sao? Chắc cũng sẽ ngẩn ngơ Người xưa nay đâu rồi? Nhưng như vậy đâu phải thơ hồn Việt, chàng nên ngửa mặt lên trời mà ngâm vầy mới đúng:

    Đời vắng em rồi, say với ai?

    Dù thế nào, cái chập chờn chụp hụt nghĩa rời chữ, cái khổ mới còn đó nay đà mất đó, sao bằng cái cay đắng tự hỏi của họ Chế.

    Huệ Năng móc họng Thần Tú: Xưa nay chưa hề có vật nào mà chú! (Bổn lai vô nhất vật)

    Người An Nam mình phải biết đáp trả lại bọn Tàu bảnh: Xưa nay có một vật thôi à chú! (Bổn lai duy nhất vật).

    À, mà không là không cái gì? Có là có cái gì nhỉ? Ôi, nhảm: bao giờ cho nguôi?




    7 nhận xét:

    1. Công nhận với chị So, siêu hình không nguôi.

      Trả lờiXóa
    2. Tưởng tượng cái cảnh sao Khuê đất Việt kính trắng xắn tay áo vét màu be hồng ngồi xổm quấy cám heo mà súyt sặc - lại còn nhấp môi cám (cảnh) nữa!!!
      Quấy cám nhân tiện quấy luôn quá khứ vị lai, nào là thời sự hoa anh đào hội vặt với Chế và Thôi để ra khốc bác Lê Đạt, ôi ôi em Việt càng ngày càng siêu hình ...

      Trả lờiXóa
    3. Kinh! Bạn Việt Khuê Tinh quả là người "quán thông kim cổ", "văn triết bất phân", "Mác Phật tinh thâm", "tư lự thâm trầm", "lợi ngôn lệnh sắc".....

      ....Hờ hờ...Bái phục!


      Trả lờiXóa
    4. Hì hì

      @sonata: Siêu bình chi bảo (phải giữ gìn bảo quản)

      @hollyaput: Siêu phỏng (phải thêm "vấn viên" kẻo dễ gây hiểu nhầm) nói oan thế, có siêu hình gì đâu ạ. Cụ thể đấy chứ.

      @quachhiennb: Siêu nhạy (nhưng lần này sai rồi, Việt Khuê Tinh Tướng em không biết gì về mấy cái vụ bác nói. Làm nông dân đủ mệt bì bạch, bác chất thêm thế em sụn lưng à)

      Thôi, em (siêu nhảm) phải đi canh siêu thuốc (cũng cho má luôn) đây

      Trả lờiXóa
    5. Cái câu của Chế Lan Viên trong bài nào vậy nhỉ? KV dịch dùm 2 câu này ra tiếng Anh luôn đi, đang nghiên cứu về nationalism va gender.

      Trả lờiXóa
    6. @Loc Pham:

      + Hai câu đó trong bài "Đọc Kiều" bác.

      + Dịch là chuyên môn sâu (lắm) của bác mà, nhưng thôi em cũng cố hết sức vậy:

      "Suddenly, and out of nowhere
      I feel sorry for that Chinese
      Bitch Kieu
      Like my own people
      Beauty or talent, have she got it all
      Sexy and hot, she truly is
      But her destiny
      Who the hell knows why
      Bumpy oh crappy
      As I see"




      Trả lờiXóa