9.7.08

    Cá Tính Của Một Buổi Chiều

    tôi đến đường số 17
    mang theo những định dạng cần thiết cho một buổi chiều hợp lệ
    trước khi ngồi xuống nắp ống cống
    và rình đợi
    những tâm hồn

    nứt nẻ

    thừa mứa tính từ
    qua lại

    trong tôi
    không ngừng
    phọt ra từng giao diện khả lắp
    chuồi trên bề mặt xác chiều chưa đánh mã

    hững hờ không
    hân hoan không
    hạn hữu không
    hanh hạ

    tôi xé từng trang từ điển ném xuống lòng đường toang hoác vương
    những tính từ thoi thóp
    chiều thực vật đã sang trên nóc nhà

    đối diện
    trạng từ

    chỉ còn lại danh/động
    ngày danh/động
    đêm danh/danh
    chiều danh/động
    ôm động/động
    đôi bàn tay danh/danh

    nơi đây cũng không nhiều
    bởi tôi luôn ngưỡng mộ những người còn sống
    và yêu thầm kẻ phản bội

    chiều của tôi không phải là bình minh đến muộn
    với những hình khối, kích thước, màu sắc, điệu bộ của một buổi chiều
    chiều của tôi không bao giờ kêu: “Ê, chiều!”

    07.2008

    5 nhận xét:

    1. từ điển, mục: ngữ pháp tiếng ...(Khuê) Việt !!!

      Trả lờiXóa
    2. Không đủ can đảm để đọc thơ của bạn Khuê Việt...Hu hu hu

      Trả lờiXóa
    3. hehe, em biết hoàn cảnh của người trong thơ rồi, nhưng thôi không dám viết ra.

      Trả lờiXóa
    4. Như một sự bắt gặp du mục - "Ê chiều!"

      Trả lờiXóa
    5. Bạn đã đúng khi không gọi ê chiều .
      Vì gọi chiều đã ê thì còn gì vẻ đẹp của buổi hoàng hôn sắp tắt.

      Trả lờiXóa