2.2.08

    Mỗi Lần Trở Lại, Một Lần Đi

    Đó là tên tập truyện tôi vừa mới viết. Gồm năm hay mười bút ký ngăn ngắn. Nói chung chính tả sai rất ít ngoại trừ những chỗ lẫn lộn nguyên âm/phụ âm. Đối với một người làm phát hành lâu năm, tôi biết trước là không khả quan. Cố gắng dùng thủ pháp đơn tuyến hoàn toàn thất bại khi cấu trúc song song lộ rõ sự gượng ép. Ngay cả ở bài khá hơn thảy: Mỗi lần trở lại, một lần đi.

    Đại khái chuyện kể về một người đàn bà có chồng. Lớn lên ở nhà quê nhưng sống thành thị. Bà đi đi về về thường giữa hai chỗ đó. Thực ra không có lý do gì chánh đáng hoặc rõ ràng để phải ngược xuôi vậy hoài. Ở quê, hai bên nội/ngoại ba đời đều chết rụng. Còn cái nền đất nện trước hợp tác xã san bằng xây chuồng heo cho mướn, sau dân cư đông đúc lấn dần, người ta chia lô bán, giờ tối ngày xập xình cà phê vọng cổ. Bà bỏ nhà theo trai hồi mười hai tuổi. Hàng xóm lớp bị bom đìa, lựu đạn bắn tỉa, lớp giựt hụi trốn nợ ráo trọi. Đâu còn ai ở đó mà quen mặt đặt tên. Trên thành phố bà buôn thúng bán bưng. Cũng không có chỗ ở nhứt định.

    Quanh năm suốt tháng có mỗi hai câu tâm đầu ý hạp: “Mai mình về dưới quê.”/ “Mốt lên lại rồi.” Nhiều lúc hỏng ai hỏi bả cũng nói. Không những nói bả còn biểu tôi xách nước cho bả tắm. Ác quỷ. Tắm lâu bà cố mà lúc ra cũng nguyên con. Tôi đứng ngoài la lớn: “Ở chi trỏng lâu dị thím?”. “Kệ tao.” Trên thành phố mặc áo bà ba, ở quê bả mặc áo dài. Đi đi lại lại hồi ngồi cái phẹt. Tôi nói: “Hỏng sợ dơ đồ hả thím?” Bả làm thinh tuột dép chọi vô mặt. Thấy tôi né bả cười hì hì: “Tao tưởng mày ngon đứng yên đó chớ.” May bà này không ở đâu lâu. Chớ chịu đời sao thấu.

    Nhằm bữa đứng cà lơ bến xe/dưới ruộng thấy bả ngang qua tôi hỏi cho có chuyện: “Mỗi lần đi, một lần trở lại nghe giống thơ hông thím?”

    Mả cha mày hỏng có chuyện gì làm chắc?

    02.2008

    1 nhận xét:

    1. Năm mới em chúc bác mạnh khỏe, hạnh phúc thành đạt

      Trả lờiXóa