19.3.08

    Thức Ở Bên Ngoài Xoắn Ốc

    []

    Chúng ta đã làm gì trong một đám đông nghẽn mạch?

    Anh leo lên mui xe hóng nhìn về phía trước: Một cuộc vây bắt? Một tai nạn? Một cây cầu gẫy? Không biết mình là bản sao thứ mấy trong cái chuỗi DNA dài ngoằn này nữa. Anh phát hiện mình đang âm thầm. Và em đã cười vì nghĩ anh vẫn còn oán môn sinh học tế bào ở trường năm nào. Anh rất bực, tất nhiên, nhưng không phải vì mấy thứ ngớ ngẩn vật liệu, bảng mã, thông tin… Ngay cả lúc này anh cũng không được quyền chửi thề?

    Em vẫn nghe dự báo thời tiết: Anh ơi, ngày mai trời mưa. Ừ.

    []

    Phải tính toán kỹ lưỡng mới được. Chúng ta có 15 cm phía trước. Từ kính chiếu hậu trái đến chiếc xe tải bên cạnh là nửa thước. Phía tay mặt là dòng sông. Có lẽ rất sâu vì kè bê tông cao và dày. Không thể de lui. Anh chẳng đang nói tới tính khả thi của giải pháp. Đơn giản nó không là một lựa chọn. Nhưng nếu vượt qua được chiếc xe tải, chúng ta sẽ phải né những người tài xế mệt mỏi đang ngồi bệt trên vệ đường. Anh có phải là tay đua địa hình đâu! Em lại càng không. Anh phải đậu xe cho em hoài rồi đấy thôi. Mặt trời chếch chếch đằng kia, anh dang tay suy nghĩ. Có lẽ chúng ta đang đi về hướng Đông Nam.

    []

    Đúng rồi, mình cần cuộn thước dây. Cảm ơn em, người luôn chu đáo. Anh đo chỗ để chân: Dài x Rộng x Cao. Khoang xe: Dài x Rộng x Cao. Em theo sát ghi chép tỉ mỉ: Thùng chở đồ, nắp capô, tấm chắn bùn, chiều rộng cơ sở, chiều dài cơ sở, khoảng cách hai bánh (trước và sau), mô-men xoắn cực đại, dung tích xi-lanh. Sắp xong rồi, anh vừa tuồn xuống gầm xe vừa lầm bầm. Em vẫn nói khi cáu trông anh rất ngố là gì. Khoảng sáng. Được, chỉ còn cái cầu dẫn động. Bọn này điên quá, tự dưng bấm còi inh ỏi.

    Anh ơi, đi kìa.

    []

    Cũng như mọi lần, chúng ta đã chẳng thấy gì khi ngang qua những chỗ ngờ vực. Họ không thể dọn dẹp sạch sẽ một cách chóng vánh như vậy được. Chúng ta đã đứng lại không vì lẽ gì à? Không có một sự kiện đáng giá nào hết cho những chờ đợi này? Quái nhỉ? Anh muốn biết chuyện gì đã xảy ra? Nhưng anh chưa bao giờ đuổi kịp chuyện gì. Anh trở thành một phần của chuyện gì.

    []

    Anh muốn biết anh đã xảy ra như thế nào?

    []


    03.2008


    2 nhận xét:

    1. Anh trở thành một phần của chuyện gì.

      Anh muốn biết anh đã xảy ra như thế nào?

      Cái này xứng đáng ở tầm tư tưởng đây

      Trả lờiXóa
    2. Cho "xứng đáng ở tầm triết học" nghe nó oai hơn chị So nhờ...:D

      Trả lờiXóa