15.5.08

    Khi Mỗi Gương Mặt Là Một Hoa Hồng

    Quách Hiền bác sĩ đã răn đe, chớ tầm chương trích cú lung tung và nhảm, không thì không được ăn kem bờ hồ. It kills me (Giết người đi). Nhưng em phải (rón rén) mạn phép nghĩ về cái chuyện này (cái) trong thời buổi cơm cao gạo kém cho nó lên (tinh thần). Có một vì vua bảo với cận thần: Này, đi ngâm cứu xem trong nước ta có bao nhiêu loài cỏ. Cận thần, đi khắp nước, năm phút sau quay lại báo cáo: Tâu bệ hạ, cỏ, đâu đâu cũng là cỏ; nước ta thật là nhiều cỏ vậy, nói xong đưa một danh sách dài các loài cỏ (dày 1500 trang, chữ khổ nhỏ, in trên giấy chuyên dùng cho từ điển, bìa đẹp, giá cả phải chăng) ghi chép được khi đi thị sát. Nhà vua không nói gì, chỉ “hứ” một tiếng rất đanh đá, quay sang bảo cận thần khác: Bây giờ đi khảo về hoa đi. Vị này cũng đi khắp hang (cùng), (ngõ) hẻm của quốc gia, chiều về tấu lên rằng: Tâu bệ hạ, quý vị và các bạn, đâu đâu cũng là hoa, hoa từ nóc nhà, hoa ra ngoài nội, hoa nở tòe loe, hoa e ấp nụ, trăm sắc muôn hương, nước ta quả thật là nhiều hoa vậy.

    Nghe đồn hai câu Do you see what I see? (Mẹ nó có thấy những gì tui thấy?) và You only see what you want to see! (Bà chỉ thấy những gì bà muốn thấy thôi à!) là những định đề triết học.

    Em không quan tâm đến triết, mà đến hoa. Thế là em bắt chước Đệ nhị cận thần, chuyên khảo về hoa, lang thang trên khắp các miền đất nước, và nghe nàng Phạm Quỳnh Anh trả lời phỏng vấn, ôi, sao mà dễ thương (em đang nói về cuộc đời đấy các bác), cái miệng cứ chu chu tròn trịa, một papa hai papa, lại tự tin nhưng khiêm cung chừng mực với “may mắn”, “tình cờ”, v.v… Rồi những khi rỗi hơi và rách việc như hôm nay, khí (trời) đang (oi) bức, em lại xớ rớ một mình trên mạng và được tạt vài gam màu lạnh vẽ hoa thế này, sung (sướng) làm sao. Khi hãy còn đang mát (mát), em chợt giật mình tỉnh ngộ, hoá ra đây là nguyên mẫu thật của một nhân vật trong truyện của bạn Vu Quan (các bác tự thêm dấu vào đi). Càng đọc em càng thấy thú (vị) trong mình, vì đúng như bạn Nờ Lờ (cũng là một thất vọng cho ai đó vì Amsterdam thương yêu) nói, có những huyền thoại phố phường thế này, ai lại đi đọc (trông thì nhất định là không rồi) về Đặng Thái Sơn bao giờ, nhạt nhẽo chết được. Đến khúc cuối có hậu, em lại thương cho bác Trương Mến (chứ nào phải em), thêm một phen ấm ức (ừng ực).

    Đời vui không mấy mà các bác, biết đâu rồi nữa chẳng là chiêm bao?

    Have a nice weekend!




    8 nhận xét:

    1. Chắc bác ở miền Tây hay uống whisky 4 Bông Hồng :))

      Mà miền Tây bác đã lan truyền mốt nghe nhạc của một bác tên là Trịnh Cống Sờn chưa? Có một bài thế này:

      Em sẽ là đầu trâu mặt ngựa
      Em sẽ là đầu gấu mặt voi
      Em đến trường học bao điều bậy
      Ăn cắp rồi lại đánh người ta
      Trời âm u đất tù mù
      Bàn chân em bước đi giật lùi
      Đưa em vào nhà tù Sơn La
      Cây có cành đem dao chặt ngọn
      Sông có nguồn lấy đá chặn ngang
      T(ch)im mỗi người là con mèo nhỏ
      ...

      hẹ hẹ

      Trả lờiXóa
    2. Xin bạn Khuê Việt Tinh đính chính kẻo độc giả hiểu lầm: em mới tốt nghiệp lớp y tá điều dưỡng, chưa có vinh dự được [bị] là bác sĩ....

      Trả lờiXóa
    3. Như là Ngu bác sĩ trong chuyện của bác Ngô Kính tử ấy ạ phải không bác Khuê?

      Trả lờiXóa
    4. @sonata: Không ạ,như Cảnh Lan Giang, đi lang thang.

      ;))

      Trả lờiXóa
    5. @All: Thưa các bác, bạn Quách Hiền quả là mới tốt nghiệp lớp y tá điều dưỡng và phục chế các xác ướp Cổ, Trung, và Cận đại Việt Nam. Sau khi hoà bình lập lại, bạn xuất ngũ về phục vụ viện X (Ít-Sờ), và đêm đêm dưới ánh đèn mờ theo học thêm các lớp chuyên tu tại Đông Các Đại Học. "Bác sĩ" là mọi người gọi tắt để phân biệt với các bạn hành nghề khác thôi, đúng ra nguyên văn phải là Đông Các Đại Học Bác Sĩ. ;D

      @Nhị Linh: "Tam sao thất bổn" bác ạ, tới miền Tây của em chỉ còn mỗi câu cuối. ;))

      Trả lờiXóa
    6. Viết giỏi nhỉ, có được bao nhiêu trong một chứ không như ông kem đánh răng đánh giầy đánh tóc gì đó, chỉ 2-4 trong 1 mà đã ầm ĩ lên, nhất là về cái chữ hoa tô đỏ í, may mà không làm báo, cứu bao kẻ ham đọc khỏi sớm quy tiên.
      @Toàn nhà mình trong cái entry này, vui quá!

      Trả lờiXóa
    7. Kính cẩn tiếp nhời bác Huy Bảo: Không những thế còn là một kẻ chuyên bẻ gai của hoa hồng.....:)) :))

      Trả lờiXóa
    8. Eo ơi, gom bao nhiêu thứ trong 1 entry. Thấy có cái link nghi nghi, nhắp đại vào thì nhảy về nhà. Hị hị (đỏ mặt)

      Trả lờiXóa