Tôi run rẩy cúi xuống liếm từng hạt cát thầm lặng
Và mỉm cười ngạo nghễ trong cơn khoái cảm kinh hoàng hy hữu
Những co giật này cũng không buồn khinh bỉ tôi
Vì cớ cuộc động kinh tập thể
Chừng cũng sẽ kết thúc trong độc lập - tự do - hạnh phúc
Chỉ thương cho bà mẹ Gio Linh
Đang bị rong kinh
Gia tài của bà
Băng hoại
Câm nín
Thấm vào từng sợi vải mềm êm ái
Made in China
Hãy bước ra đi
Những lời gọi thì thào trong bóng tối
Của thế giới đang đến
Ta sẽ vẫy chào ngươi
Và cúi đầu khuất phục
Lúc bấy giờ, Chúa Jesus đang đứng giữa các môn đệ của Ngài, chợt thảng thốt phán rằng:
Này ta bảo thật cho các anh em biết
Hỡi Roma, Byzantium, Ottoman và những kẻ đến sau
Sư tử trùng thực sư tử nhục
Amen!
Các môn đệ lẩm bẩm
Rồi đồng loạt quay đầu về phương Đông
Hai tay buông thõng
Chép miệng:
Lỗi tại tôi! Lỗi tại tôi mọi đàng!
16.12.07
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Dạ em không dám nhạo báng (bất cứ ai, đừng nói Chúa, Phật). Chả là lúc đang (lảm) nhảm một mình, cái gì (mình nghe lỏm được) nó tới trong đầu, thì viết ra thôi ạ.
Trả lờiXóaBác nào lang thang qua đây mà (chẳng may) nghĩ vậy thì cũng nên lượng thứ cho.
;))
Cậu có phải là người Công giáo không? (Nếu là tò mò thì xin lỗi). Vì những người bạn Công giáo mà tớ quen họ rất Kính Chúa và cho việc nhạo báng Chúa là điều báng bổ, phạm thượng...:D:D:D
Trả lờiXóaBài thơ này đương nhiên là rất hay...Thi thoảng buồn đọc lại vẫn thấy hay như thường....:D