5.2.08

    Chúng Ta Là Những Người Bình Thường

    Ừ, thì nói
    Những lóng tay vươn dài bấu thẳng vào khoảng không vô lối
    Và đôi mắt thăm thẳm đục mờ sau gáy
    Lắng nghe tiếng hát trong vắt bốc lên từ lốm đốm nôn oẹ thơm mùi nắng
    Ấm áp nghiêng nghiêng xuyên qua lòng bàn tay tự hỏi
    Làm thế nào để trở thành một người ói mửa chuyên nghiệp?

    Ừ, thì cầm
    Bàn, tủ, quần áo
    Xe, ảnh cũ, bút, và diều khái niệm
    Bụi bặm trung thành ngăn nắp vừa phải chờ đợi
    Đặt chân ngoài đất lạnh
    Giả tưởng, sắp đặt
    Ngày tấp nập mỉm cười lung lạc chạm.

    Ừ, thì biết
    Chúng ta là những người bình thường đi trên nhịp hai bình tĩnh.

    06.02.2008


    2 nhận xét:

    1. Hehe...có cao vọng gì đâu. Mình uống dở, vài chén men cay cũng đã đầy. Hai câu bạn hỏi quả xa xỉ. Nhưng mong mỏi (thầm kín) tửu lượng khá hơn tí, hoặc tệ là biết cho ra thành thục đúng nơi đúng lúc, để được vui lâu hơn với bè bạn (năm châu) thì có thiệt.

      Vầy mất mặt anh hào quá. Dân miền Tây mà. ;-)

      Trả lờiXóa
    2. Làm thế nào để trở thành một người lung lạc chuyên nghiệp?
      Làm thế nào để trở thành một người bình tĩnh chuyên nghiệp?

      Miền Tây có vẻ cao vọng, diều khái niệm bay tung tóe?

      Trả lờiXóa