Nắm một cái đầu đang đi nhét vào
Căn phòng lồng lộng
Ông ngoại từ lâu đã không còn cục cựa
Người ta vẫn ngồi yên cho đến khi chẳng ai biết phải làm gì với những bức tường
… thâm tím
Tiếng nước rơi không đều trên sàn gỗ
…chậm
Xen lẫn vào những lần hít hơi
…khẽ
Chờ khi tất cả trở lại
Qua kẽ răng
Nắng bốc mùi lạnh tanh
Trên chiếc sô-fa màu huyết dụ
Giữa ngón tay thuôn dài và lưng ép thẳng
Những hộc tủ mở toang
Hun hút bên ngoài sự bừa bộn
Tróc ra từng mảng
Vôi vữa
Mang theo son môi và những lần cào cấu, quẫy đạp
Người ta đốt sáp lên
Để nhỏ vào mắt ông ngoại
“Chẳng cũng sướng sao?”
Họ không có ý kiến
Họ không cần ý kiến
Chỉ lặng thinh chờ đợi
Thỉnh thoảng,
Lại choàng tay ra ngoài cửa sổ
Nắm một cái đầu đang tới
Nhét vào căn phòng lồng lộng
25.12.2007
Thơ hay quá.
Trả lờiXóaĐịa chỉ phòng khám đa khoa hồng phong
http://baophapluat.vn/thong-tin-doanh-nghiep/phong-kham-da-khoa-hong-phong-noi-hoi-tu-nhieu-bac-si-chuyen-khoa-gioi-363635.html
https://www.youtube.com/watch?v=DrXJ4Azpqt4
https://dantri.com.vn/tu-van/phong-kham-da-khoa-hong-phong-phuc-vu-chuyen-nghiep-hieu-qua-cho-benh-nhan-20180131173317092.htm